“Nàng ta đã ngộ ra được đạo thuật đầu tiên của mình, cũng đã bước một chân vào cánh cửa lớn cửu cảnh, hơn nữa còn không phải cửu cảnh bình thường.” Trong bóng đêm, một tiếng cười tà tứ truyền vào trong đầu gã ta: “Nếu không phải ta ở đây thì giờ phút này ngươi hẳn đã bị nàng ta cách không kéo đi, một kiếm chém chết, hồn phi phách tán rồi.”
“Ngươi là ai?” Đồng tử của Cố Kỳ Châu co lại, so với việc Khương Tự tấn chức cửu cảnh đáng sợ, gã ta càng sợ tiếng cười tà ác trước mặt này hơn.
Gã ta thà chết dưới kiếm của Khương Tự vẫn thoải mái hơn so với bị thứ đáng sợ nọ quấn lấy.
“Ta chính là ngươi, ngươi chính là ta.” Tiếng cười tà ác bễ nghễ kia quanh quẩn trong vực sâu ngập tràn sát khí.
Sát khí màu đen giống như con rồng lớn đang bơi qua bơi lại mở miệng rít gào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây