Trọng Hoa híp mắt nói: “Không nhìn ra cái gì cả, không có dấu vết cho thấy có người vào đây, cũng không cảm nhận được hơi thở còn sót lại nào, điều này cho thấy ấn Cửu Châu tự phá vỡ phong ấn thoát ra ngoài.”
“Lão Đại, lần trước chúng ta đi địa cung Khốc Sơn, ấn Cửu Châu kia cũng từ phong ấn chạy ra, cuối cùng bị huynh phong ấn một lần nữa. Thật kỳ quái.”
Nguyệt Li nhìn cột đá đứt gãy trên mặt đất, không thấy cứ điều gì dị thường, lắc đầu thanh lãnh nói: “Phong ấn ở Khốc Sơn đã có dấu hiệu yếu đi trong trăm ngàn năm nay, còn sinh ra một gốc dây hồ lô Hỗn Độn, tình hình ở đây với Khốc Sơn không giống nhau, có vẻ như phong ấn bất ngờ bị phá mở.”
Hách Liên Chẩn gật gật đầu, sau đó đồng tử co rụt lại, chỉ vào kiếm Phần Thiên phía sau Mặc Khí: “Lão… Lão Nhị, kiếm của huynh đang động kìa.”
Nhìn qua mới thấy lửa mang sát khí màu đen quấn quanh chuôi kiếm đột nhiên phát ra tiếng rung rung liên tục. Sắc mặt Mặc Khí lập tức thay đổi, tay nắm chặt lấy kiếm Phần Thiên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây