Hách Liên Chẩn đứng trong sân viện sau rào tre mà lòng nóng như lửa đốt, bên kia sừng nai đã sắp thiêu hết gần như không còn mà mấy người tiểu sư muội vẫn chưa quay lại, đã thế Tầm Lộc Sơn Chủ lại còn quay vào phòng, cửa nhà đá đến giờ vẫn đóng chặt, bất kể hắn hô gọi thế nào cũng chẳng thấy phản ứng.
Lý Trường Hỉ nói: “Thất đại nhân đừng vội, vận may của tiểu nương tử trước nay vẫn luôn rất tốt, huống chi còn có Nguyệt đại nhân, Mặc đại nhân và Trọng đại nhân vào cùng tiểu nương tử mà.”
Mộc Tiêu gật đầu tán đồng, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc sừng nai hiến tế đang không ngừng bị thiêu đốt, mắt thấy một chút sừng nai cuối cùng sắp biến mất thì mấy bóng dáng từ trong cánh cửa hư không xuất hiện. Đầu tiên là Khương Tự, sau đó Nguyệt Li, Trọng Hoa cũng tiếp bước.
Khương Tự nhìn khắp một vòng vẫn chưa thấy Mặc Khí đâu, sắc mặt ngay lập tức trắng bệch. Nàng đang muốn một lần nữa quay lại cánh cửa tế bằng sừng nai thì một bóng dáng màu đen nháy mắt đã phá vỡ hư không xuất hiện ngay trước khi cánh cửa biến mất. Bóng dáng kia vừa ra khỏi cửa đã ngã xuống đất.
Mặc Khí phun ra một ngụm máu, kiếm Phần Thiên trong tay rơi thẳng xuống mặt đất rồi lập tức dẫn sát khí khắp núi tụ lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây