Tươi cười trên mặt Tiểu Chúc Long thu lại, xảo trá nói: “Lão già kia, Chúc Cửu Âm đại nhân vĩ đại không lừa lão đâu nhé, chính lão vụng về không nhận ra rồng ta đấy chứ?”
Khương Tự kinh ngạc, nhịn cười, Hách Liên Chẩn lại không nhịn được, ha ha cười rộ lên: “Tiềm Long, ông thế mà lại bị một con rồng nhỏ chơi, còn vọng tưởng triệu hoán rồng tới giúp ông giết tu sĩ Cửu Châu. Thật quá buồn cười. Thực xin lỗi, ta nhịn không được.”
Đám người Lan Tấn cười như gió xuân, Chúc Long này tuy tuổi nhỏ nhưng vô cùng xảo trá, năm đó suýt nữa cũng lừa cả bọn hắn.
“Con rồng đáng chết, ta muốn đánh mi, cắt gân, lột da mi ra.” Khóe mắt Tiềm Long Tôn giả muốn nứt ra, lão ta tế ra vô số ký hiệu đồng thau.
Tiểu Chúc Long cười lạnh một tiếng, lão già này cũng dám mắng rồng vĩ đại ta. Chúc Long hóa thành thân rồng, hiện ra đầu rồng thật lớn, đuôi rồng đỏ đậm nháy mắt đánh về lão ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây