Khương Tự nhìn khuôn mặt chàng vẫn tái nhợt như cũ, thậm chí còn có thể so sánh với Nhị sư huynh, đôi chân mày xinh đẹp nhăn tít lại, vội vàng kéo chàng đến ngồi trong đình viện. Nàng lấy ra một quả Kim Diễm mang ánh sáng vàng rực rỡ, giục: “Nhanh ăn đi, muội muốn nhìn chằm chằm huynh ăn!”
Nguyệt Li hơi hơi kinh ngạc, đồng tử màu vàng hiện lên ý cười, nhàn nhạt hỏi: “Có hoa lê lộ muội ủ không? Nhìn có vẻ uống ngon lắm.”
“Đương nhiên là có, muội ủ thật nhiều hoa lê lộ cơ, nếu Đại sư huynh thích, ngày ngày đều có thể uống.” Khương Tự cười khanh khách lấy hoa lê lộ mình ủ ra, ngồi trên ghế hơi rướn người, tay đặt lên bàn chống cằm nhìn chàng lấy một bộ ly lưu ly ưu nhã uống hoa lê lộ.
Rõ ràng chỉ động tác đơn giản như vậy thôi lại làm đến mức nước chảy mây trôi, quả thực cảnh đẹp ý vui không nói hết thành lời.
Đại sư huynh quả thực đẹp mắt nha!!!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây