Khương Tự nhịn không được hơi hơi mỉm cười, quay đầu thấy các sư huynh đều cười nhẹ nhìn nàng, không khỏi cong mắt cười theo: “Các sư huynh có đói bụng không? Vài ngày trước đó muội lại hái được một ít quả Long Lân làm quả khô, hương vị chua chua ngọt ngọt, ăn rất ngon đấy.”
Hách Liên Chẩn dẫn đầu nhấc tay: “Đói đói đói, đói chết huynh rồi, cầu tiểu sư muội bao nuôi.”
Thu Tác Trần ghét bỏ chê bôi: “Lão Thất, mi thật ghê tởm, còn làm nũng ra vẻ dễ thương cơ đấy.”
Đám người Lan Tấn mỉm cười, cách A Tứ cưng chiều với bọn hắn chính là coi bọn hắn như heo mà chăm sóc. Con cháu đệ tử tiên môn tích cốc nhiều năm bây giờ chỉ có thể bị bắt ăn linh quả linh khuẩn uống linh lộ.
Cũng may mà mấy thứ này đều là tiên phẩm khó có được, ngàn vàng khó cầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây