“Nơi đây rất kỳ lạ, bên ngoài vách núi không thể chạm đến thế giới kia, ánh trăng trong thông đạo này cũng như có người tạo ra chỉ vì để hái thần quả.” Tiêu Tích U sâu kín mở miệng.
“Ta thử xem.” Hoa Liễm Diễm tế pháp khí Thoa Hoa của mình ra, đôi mắt nhìn về phía quả Kim Diễm như thể chỉ cách mình vài bước, kết quả pháp khí vừa vào trong bóng tối đã lập tức mất liên hệ.
Sắc mặt Hoa Liễm Diễm tức khắc xanh mét, đây là pháp khí của nàng ta đấy!
Khương Tự cũng thử dùng hồn lực thăm dò vực này, không ngờ hồn lực vừa mới phóng ra đã như tiến vào một khoảng không sao trời cuồn cuộn, đừng nói hái thần quả mà ngay lập tức đã lạc đường bên trong. Tia hồn lực kia cũng nhanh chóng biến mất trong khoảng không sao trời.
Khương Tự hơi hơi khiếp sợ: “Thật là pháp tắc thời gian lợi hại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây