“Lão Cửu, mi rốt cuộc có thể dẫn đường không đấy? Mi dẫm lên chân ta rồi đây này, hoàn cảnh tối lửa tắt đèn vầy mà không châm được ngọn đèn sao?”
“Ánh đèn là vật còn sống!” Giọng Tiêu Tích U lạnh băng truyền đến: “Còn lắm lời thì tự cút đi!”
“Đừng, Cửu ca, đừng nóng giận, hắc hắc, lá chắn tử khí của huynh mở lớn chút được không, để con đường này thông thoáng xíu nha!” Hách Liên Chẩn cười hì hì làm lành, ngay sau đó than ngắn thở dài: “Cũng không biết tiểu sư muội ở đâu nữa, cái chỗ quỷ quái này chán quá à!”
Chín con rồng lửa tựa như tên đã lên dây của Tân Diễm cứng đờ lại. Tiêu Tích U của Cửu U Địa! Hách Liên Chẩn của Hách Liên gia Trung Châu! Hai người này, một thất cảnh đỉnh, một bát cảnh!
Sắc mặt Tân Diễm xanh mét.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây