Ba người Hoa Liễm Diễm liếc nhau, gật gật đầu, không có cách nào để quay về lối cũ ở núi Bất Hồi, xem ta chỉ có thể đi ra từ cửa còn lại.
Có điều núi Bất Hồi này cũng không nguy hiểm như trong tưởng tượng, ít nhất trên núi còn có cung điện bằng đá ngăn cản được sương mù. Cho dù ở đây xuất hiện ảo cảnh giọt nước cũng chỉ đưa tới ảo thuật.
“Chúng ta đây thừa dịp trời còn sáng, nhanh nhanh lên núi đi.”
Bốn người dọc theo đường núi tiếp tục hướng trên núi mà đi, ven đường vẫn đầy lá phong đỏ.
“Lá phong đỏ này nhìn vào thật đau mắt. Vẫn là thúy trúc trước đó dễ nhìn hơn chút.” Hoa Liễm Diễm vừa đi vừa thở hồng hộc, quay sang đã thấy Khương Tự không biết từ lúc nào tìm được một cây trúc xanh biếc như ngọc làm gậy chống, nàng ta vội vàng lấy cây thoa hình hoa hướng dương của mình biến lớn để dùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây