Giọng nói của tu sĩ mặc áo bào màu ánh trăng lành lạnh lại mang theo sự dịu dàng vang lên: “Đừng nghịch, sẽ ngã xuống dưới mất!”
Khương Tự: “Ớ!”
Nguyệt Li thả nàng lên trước đệm hương bồ bên cạnh, rót cho nàng một ly rượu ngọt hoa quế nhỏ, sau đó lấy những sợi tơ mềm mại như mây kết thành một bé thỏ con cho nàng rồi mới ổn định chỗ ngồi bên ghế đá bên cạnh đả tọa.
Khương Tự ngửi được mùi hương thanh mát đến say lòng người, dù biết rõ đây là ảo cảnh nhưng nàng vẫn không nhịn nổi mà uống một ngụm rượu ngọt nguyệt quế, vừa uống xong đã say đến mức đôi mắt thỏ chẳng mở ra nổi. Trong lúc đang say túy lúy, nàng được người bế lên, hả vào một cái ổ thỏ mềm mại như mây, sung sướng ngủ say tít.
Sau khi ngây người trong ảo cảnh mấy ngày, Khương Tự cuối cùng cũng đã hiểu rõ nơi này không phải núi Thanh Vụ mà là tiên châu hải ngoại trong truyền thuyết, cũng chính là nhà của Đại sư huynh. Không ngờ Đại sư huynh quả nhiên một mình ở trên đỉnh núi, cả ngày làm bạn với cây nguyệt quế, không đúng, nàng cũng xuất hiện trong ảo cảnh của Đại sư huynh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây