Khương Tự thấy y một mình đến, một mình đi, ngày về chẳng hẹn, nàng cứ thế đứng bên hồ thật lâu cũng không có cách nào tỉnh táo lại.
“Mặc Khí là Ám chủ Vĩnh Ám Địa, thế giới của hắn không ở tiên môn.” Giọng nói lành lạnh của Nguyệt Li vang lên, tu sĩ mặc áo bào màu ánh trăng bước chậm tới, nhàn nhạt giải thích: “A Tứ, từ năm đó đến nay chỉ có duy nhất hai người có thể thắp sáng bốn ngôi sao trên đá Vấn Thần, một người trong đó chính là Ám chủ Phần Thiên, cây kiếm Phần Thiên chính là lấy tôn hào của người đó làm tên. Mặc Khí chính là người thừa kế của kẻ nọ, thiên tư thậm chí còn cao hơn.”
Khương Tự ngơ ngác mà xoay người, hỏi: “Nhị sư huynh còn trở về không ạ”
Ánh mắt Nguyệt Li xa xăm, gật đầu đáp: “Sẽ.”
Mặc Khí rời đi vì muốn phá vỡ vào cửu cảnh, linh khí ở Cửu Châu đối với y trăm hại không lợi, chỉ khi quay trở về Vĩnh Ám Địa, y mới có thể phá vỡ vào cửu cảnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây