Năm xưa dù thế nào đi chăng nữa gã ta cũng từng là ánh trăng sáng trong lòng chúng nữ tu Vân Mộng Thập Bát Châu, bây giờ lại chẳng khác gì một vũng bùn thối trong đầm lầy.
Hay có lẽ gã ta vốn là người như vậy?
Phải chăng do ánh sáng nam chủ trước kia và tu vi cao thâm đã che đi nhân phẩm thối nát của gã, bây giờ hết thảy vầng hào quang kia đều biến mất nên mới để lộ tướng mạo với sự khốn cùng đáng thất vọng sẵn có?
Khương Tự cười lạnh một tiếng, trong mắt phát ra một ký hiệu, quy tắc Thiên Đạo đáng sợ buông xuống vào một góc mà không ai để ý đến, chỉ trong nháy mắt Vây Tự Phù kìm chặt Cố Kỳ Châu.
Đây là Vây Tự Phù nàng mới khám phá ra đêm qua, bên trong có vực sâu Vô vọng, núi đao, biển lửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây