“Ta cũng muốn nếm thử xem.” Hách Liên Chẩn vừa nói vừa vội vàng cầm lấy một quả linh ớt tròn vo màu xanh lục, cắn thử một miếng xuống, cả khuôn mặt hắn đều tái nhợt, cay cay nhưng vẫn sướng.
Vị cay đầy thỏa mãn kia mang theo linh khí xông thẳng lên đỉnh đầu. Tiểu thiếu gia Hách Liên gia lần đầu tiên biết hóa ra linh ớt lại có hương vị dục sinh dục tử như vậy.
Trọng Hoa cầm lấy một quả linh táo, miệng vừa cắn xuống một miếng đã cảm nhận được hương vị giòn ngọt nơi đầu lưỡi, linh khí bức người.
“Linh ớt này tất nhiên có vị cay, không thể ăn nhiều, chẳng qua trong linh gạo nội chứa linh khí thiên nhiên ôn hòa, các sư huynh ăn nhiều linh gạo một chút.” Khương Tự vừa nói vừa dùng một chiếc bình nhỏ đựng thành một bình linh gạo, lại dùng túi đổ đầy một túi linh táo, khẽ lén lút đưa cho Mặc Khí.
Hách Liên Chẩn mắt sắc nhòm thấy, kêu lên: “Tiểu sư muội, muội lại thiên vị rồi, muội lén cho Mặc Khí thật nhiều linh gạo đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây