Mỹ Nhân Phiến trong tay Trọng Hoa suýt nữa đập thẳng lên mặt hắn, giỏi cho một Lão Nhị âm hiểm, hóa ra vẫn luôn muốn ở ké nhà tiểu sư muội, sao hắn lại không nghĩ ra một chiêu như này chứ!
Già Nam nắm Phật Châu “A di đà phật” một tiếng, mỉm cười nói: “Nhị sư huynh, làm người phải làm việc thiện, bằng không sẽ dễ bị sét đánh.”
Sét ở Vân Mộng Thập Bát Châu sao chưa đánh chết tên kia đi!
Lan Tấn nhíu mày nói: “A Tứ, muội không ở Lan gia sao? Nơi đây sợ dăm ba năm cũng sẽ không yên ổn nổi đâu.”
Nguyệt Li không nói gì, chàng nhàn nhạt nhìn thoáng qua thú Nguyệt Quang Nhất Giác của mình. Thú một sừng tiểu Nguyệt Quang đang ưu nhã chơi đùa với nhóc thú Kỳ Lân ngay bên cạnh chàng. Con thú nhỏ trắng như tuyết phấn khởi chạy qua cọ cọ vào người chàng, muốn ké chút ánh trăng, muốn thiệt nhiều thiệt nhiều ánh trăng để tu luyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây