“Tam sư huynh, lập khế ước cũng không phải chơi cho vui đâu.” Một giọng nói dịu dàng vang lên, Lan Tấn mặc áo xanh đơn giản từng bước từng bước khoan thai tới muộn ngự kiếm mà đến, hắn dừng bên cạnh Khương Tự, thu Thanh Mang trong tay về: “Huynh là tu sĩ bát cảnh trung kỳ, sao có thể lập khế ước với A Tứ được? Sau này huynh là linh thú của A Tứ hay A Tứ là nhân sủng của huynh?”
Lão Tam quả thật là nhân tài kiệt xuất Yêu giới, thế mà lại gian trá như thế, còn định lừa A Tứ lập khế ước cùng hắn.
Khương Tự kinh ngạc phấn khởi hô: “Lục sư huynh!”
Giây tiếp theo, một hòa thượng tuấn mỹ mặc áo cà sa màu đỏ ngồi trên đệm hương bồ vội vàng hạ xuống, chắp tay trước ngực, cười nói: “A di đà phật, Lão Tam, lời này của huynh cũng chỉ có thể dỗ vui tiểu sư muội thôi.”
“Ngũ sư huynh!” Giọng Khương Tự hơi cao lên, vui mừng túm chặt áo cà sa màu đỏ của Già Nam: “Huynh cũng tới Đông Châu rồi ạ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây