Khương Tự từ túi bách bảo lấy ra một ít linh hoa linh thảo lục phẩm: “Có thể dùng linh hoa linh thảo để đổi hộp ngọc không?”
“Dùng cái này.” Tu sĩ mặc áo bào màu ánh trăng đi vào hiệu thuốc, hiệu thuốc nháy mắt tựa như sáng thêm vài phần.
Nguyệt Li ném ra một túi linh châu, mỗi viên có kích thước bằng quả long nhãn.
Ngay sau đó, Mặc Khí đi vào sau cũng ném ra một túi linh châu lớn, mặt mày thiếu niên tối tăm đứng ở cửa hiệu thuốc, che đi toàn bộ ánh mặt trời.
“Tiên tử còn muốn linh hoa linh thảo nào không? Cứ việc chọn, tùy tiện chọn.” Chưởng quầy sung sướng cười không khép được miệng, thế này cũng quá hời rồi, hai túi linh châu đã đủ để mua hết linh hoa linh thảo trên con phố đây luôn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây