“Không phải chứ, các người không nhìn thấy ta sao?” Hách Liên Chẩn nhìn rổ linh quả trong tay, rầu rĩ nhét một quả nho Tử Ngọc vào miệng, sau đó nháy mắt đã bị vị ngọt thanh kia chinh phục, đôi mắt tỏa sáng tiếp tục nhét thêm mấy quả nho Tử Ngọc nữa đầy mồm, hưng phấn khen: “Tiểu sư muội, nho Tử Ngọc này cực kỳ ngon.”
Khương Tự phất phất tay áo mỉm cười: “Vậy huynh ăn nhiều một chút, bọn muội muốn đi dạo chợ đêm.”
Tiết Tẩy Dược ở thành Dược so với hội lồng đèn ở phàm giới còn náo nhiệt hơn, khắp đường phố trong thành cổ chỗ nào cũng giăng đèn kết hoa. Từng chiếc đèn màu sắc khác nhau trôi lơ lửng trên không trung.
Trước các cửa hàng cũng đều treo đèn màu xinh đẹp. Con có rất nhiều đèn con thỏ, người ta dùng linh lực huyễn hóa ra những con thỏ con quay chung quanh đền hoa đăng nhảy nhót hấp dẫn không ít nữ tu.
Lại có chủ quán treo đèn phượng hoàng, cánh chim phượng hoàng xinh đẹp vừa vỗ một cái đã chiếu xuống vô số ánh sáng chói lọi, người đi qua được như có tia sáng đáp lên người vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây