Khương Tự không tự chủ được hướng về phía ấn thần bằng ngọc màu vàng kia cứ như thể đang bước vào trong thần ấn thần bí. Cổ tay nào bỗng nhiên bị người giữ chặt, một giọng nói trong trẻo vang lên: “Trở về.”
Linh hồn của Khương Tự bị một lực lượng thần bí nhanh chóng kéo ra khỏi thế giới đang đứng, trong chớp mắt khi rời khỏi ấy, đồng tử của nàng bỗng nhiên co rụt lại, nàng thấy một bóng dáng bên trong ấn Cửu Châu, hồn lực từ đầu ngón tay tràn ra, không chút nghĩ ngợi muốn kéo tàn ảnh kia lại từ ấn Cửu Châu.
Sư phụ Đông Li!
Khương Tự bỗng nhiên mở to mắt, khi thấy rõ cảnh tượng trước mặt, nàng mới nhận ra rằng Đại sư huynh và Thất sư huynh đều đang lo lắng sốt ruột nhìn mình, đến khi thấy hồn phách nàng quay trở lại, cả hai đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Tiểu A Tứ, muội thật đúng là hù chết bọn huynh, hồn phách muội thiếu chút nữa đã bị cái ấn Cửu Châu nát kia hút vào đấy.” Hách Liên Chẩn sốt ruột bóp khuôn mặt nàng: “Thất sư huynh nhìn xem, có phải hồn phách thật sự đã về chỗ chưa nào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây