Khương Tự cong mắt cười: “Muội ủ rượu hoa lê trắng cho các sư huynh, giờ đang chôn dưới tàng cây, năm sau có thể uống rồi, sau này chúng ta cùng nhau uống rượu hoa lê trắng nhé.”
Ám chủ Vĩnh Ám Địa loại bỏ sát khí máu tanh đầy người bỗng trở nên giống với những thiếu niên bình thường nhất nơi phàm giới, y vụng về gật đầu, đáy mắt hiện lên chút ánh sáng nhỏ vụn.
Thấy Ám chủ Vĩnh Ám Địa đột nhiên bày ra uy áp bát cảnh giữ chân tất cả tu sĩ dưới thất cảnh, tu sĩ từ thất cảnh trở lên của các tông môn lớn lập tức kinh ngạc đến mức thay đổi sắc mặt, kẻ này có ý định tuyên chiến với tiên môn sao? Giờ còn muốn lấy bọn hắn ra để đại khai sát giới?
Mọi người thi nhau tế phát khí ra, còn chưa kịp lên tiếng quát mắng đã thấy Ám chủ đi về phía một nữ tu đáng thương. Nữ tu kia tóc đen da trắng, dáng vẻ yểu điệu thướt tha, chỉ nhìn bóng dáng cũng đã thấy cảnh đẹp ý vui, chắn là một mỹ nhân, Thật đáng tiếc, người đẹp mà lại không may rơi vào tay của sát tinh này.
Lòng bàn tay mọi người chảy đầy mồ hôi, tất cả đều đang chờ sát tinh kia ra tay sẽ cùng nhau lên, sau đó cứ chờ, chờ mãi mà thấy đối phương cứ cùng nữ tu kia nói… nói mãi gì đó?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây