Tần Bảo Bảo dùng tay khép cằm lại, nuốt nuốt nước miếng, nói: “Trâu thật. Huynh nói xem, là Nguyệt thiếu chủ hay chủ Vĩnh Ám có thể lấy được bảo vật Phật tông?”
“Ai biết được, có lẽ bọn họ ai cũng đều không lấy được.” Hách Liên Chẩn ngửa đầu nhìn trời, mặt ủ mày ê mời: “Ăn đào tiên không? Do tiểu sư muội của ta đấy, vẫn luôn không nỡ ăn, giờ thời gian của ta không còn nhiều, vẫn nên ăn cho hết thì hơn.”
Tần Bảo Bảo: “……”
“Các ngươi mau xem một tòa tháp Phật cuối cùng!” Trong đám người không biết có ai hô lên một tiếng, động tác mọi người nhất trí cùng dừng lại nhìn qua, chỉ thấy ngọn đèn của một tòa tháp Phật nhỏ trong khu di tích chớp mắt đã sáng bừng lên, tòa tháp Phật vốn đổ nát xưa kia giờ phát ra ánh sáng lộng lẫy.
Khương Tự ở trong thế giới của đám bụi bắt đầu sửa chữa tòa miếu bị đổ nát, sắp xếp gọn gàng những kinh văn có ở đây, đặt lại tượng Phật cho chỉnh chu. Sau đó mỗi ngày nàng đều quét lá rụng trước cửa miếu, cứ thế liên tiếp suốt một tháng, mãi đến khi mảnh lá rụng cuối cùng bị quét sạch thì toàn bộ thế giới của đám bụi bỗng nhiên phát ra một ánh sáng lộng lẫy vô cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây