Mãi đến năm thứ bảy, Lan Tấn và Nguyệt Li cuối cùng cũng trở về Lập Sát Địa.
“Đại sư huynh, phía trước có ghế đá, chúng ta tại đây nghỉ ngơi một đêm đi.” Giọng kiếm tu áo xanh hiền hòa vang lên.
Lúc ấy Khương Tự đang ở hồ Băng Viêm Ngọc Phách tầng thứ năm của động phủ tôi thể thì nghe được tiếng Lan Tấn, cả người bé cứng đờ, vội vội vàng vàng từ bên trong hồ Băng Viêm Ngọc Phách trèo ra, mặc nhanh áo váy rồi chạy như bay ra khỏi động phủ.
Bé thấy kiếm tu áo xanh giữ nguyên tính cách hiền lành đang phẩy tay làm sạch hết lá rụng trên ghế đá rồi mới mời Nguyệt Li ngồi xuống.
Tu sĩ mặc áo bào màu ánh trăng ngồi xuống, ngũ quan vẫn hoàn mỹ không tì vết như cũ, chỉ có điều mặt mày thanh lãnh, còn mang theo vài phần lạnh nhạt người lạ chớ gần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây