“A Tứ.” Cố Kỳ Châu vừa mới đánh lui được con rối đã thấy người chạy ra từ chỗ ẩn thân trong vườn thuốc, gã ta không chút nghĩ ngợi miệng vừa nói, tay vừa bấm quyết, ánh sáng trong tay lóe lên, một sợi Khổn Tiên Thằng thẳng tắp bay về phía Khương Tự.
(*) Khổn Tiên Thằng: Dây trói tiên.
Sắc mặt Khương Tự khẽ thay đổi, trong lòng bỗng xuất hiện một cảm giác nguy cơ, không chút nghĩ ngợi nén ấn Sơn Hải ra. Ấn Sơn Hải nho nhỏ lập tức biến lớn rồi phong ấn Khổn Tiên Thằng, ngay cả cấm chế chung quanh Khương Tự cũng bị ấn Sơn Hải phong ấn lại.
“Ấn Sơn Hải?” Sắc mặt Cố Kỳ Châu đột ngột thay đổi, gã ta ở truyền thừa Lang Hoàn đã gặp qua ấn này. Đây là pháp khí thượng cổ cực mạnh, nhưng phong ấn được trời đất, chỉ tiếc Khương Tự không có cách nào dùng linh lực thúc giục, phát huy không ra một phần vạn uy lực vốn có của ấn Sơn Hải.
“Nơi đây nguy hiểm, ta chỉ muốn cùng nàng đi thôi.” Cố Kỳ Châu nhìn mặt mày bé thanh lệ thông minh, giọng không tự giác mềm xuống: “Ta biết nàng ghét Linh Dao, ta đã khởi động cấm chế, nàng ta hẳn phải chết ở Điện đồng không thể nghi ngờ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây