“Trời, thật nhiều linh hoa linh thảo!” Lý Trường Hỉ và Mộc Tiêu đi phía sau Khương Tự cùng bước vào Điện đồng, vừa bước chân tới đã tức khắc mở to hai mắt nhìn, chỉ thấy một con đường thật dài nối thẳng đến phía trước cung điện, hai bên con đường đều là linh hoa linh thảo, linh lực nồng đậm đã kết thành sương mù bao phủ phía trên hoa cỏ, hai bên sườn cung điện đều được chế tạo từ ngọc bích khản thêm các loại châu ngọc đá quý hiếm gặp.
“Á đù, lão tặc Lang Hoàn thật giàu có, trên vách đá này đều được khảm ngọc Nhuyễn Hương kia kìa.” Hách Liên Chẩn ngửi được mùi hương nhàn nhạt phát ra từ ngọc bích kia, nước miếng suýt nữa đã chảy xuống.
Ngọc Nhuyễn Hương là cực phẩm trong các loại ngọc bích, linh khí nồng đậm, ngồi trên ngọc Nhuyễn Hương tu hành chẳng khác gì đang được tu hành trong mắt linh tuyền ở một nơi đất lành hàng trung đẳng, hơn nữa trên người còn dính mùi hương độc đáo của loại ngọc này. Thứ đồ này kể cả có ở Hách Liên gia cũng được xếp vào hàng xa xỉ.
“Phía trước còn có linh quả kìa.” Mộc Tiêu chỉ về cây lạ có quả đỏ rực sai trĩu ép cong cả cành, quả kia quanh thân mọc đầy vảy, mùi hương hấp dẫn lòng người.
“Quả Long Lân?” Hai mắt Thu Tác Trần tỏa sáng: “Nơi này vậy mà lại có quả Long Lân?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây