“Lang Hoàn!” Trong lòng Khương Tự hoảng hốt, chỉ thấy bóng dáng tối đen kia chậm rãi thành hình người, khuôn mặt cùng Lang Hoàn trước đó nhìn thấy ở Hung Địa có vài phần tương tự, đúng là tàn thức Lang Hoàn lưu lại chỗ này.
“Hóa ra chỉ người quanh thân có vầng sáng công đức mới có thể mở hộp, không uổng công ta bày ra trận này, chờ đợi suốt vạn năm.” Tàn thức kia thấp thấp cười nói, giọng vô cùng đắc ý.
Bất kể là thần thảo cửu phẩm hay xá lợi Phật tử đều có thể khiến tàn niệm sau khi chết của lão ta ngưng tụ thành hồn, lấy thân phận quỷ tu quay trở về nhân gian. Chỉ tiếc hoa lan quỳ bát phẩm còn chưa tiến thành cửu phẩm, trận pháp âm dương song ngư chưa thành đã bị mấy tu sĩ này phá hỏng. Hoa lan quỷ cũng bị phí phạm của trời mà nghiền thành ngưng châu bát phẩm, may mà vẫn còn xá lợi Phật tử.
Ngay lúc Lang Hoàn muốn cướp xá lợi Phật tử thì một quyển sách cổ trông rất bình thường từ trong túi bách bảo của Khương Tự hiện ra.
“Vô Tự Thiên Thư!” Hết thảy phát sinh quá nhanh, từ khi tàn niệm của Lang Hoàn ngưng tụ lại tới khi đoạt xá lợi Phật tử rồi Vô Tự Thiên Thư xuất hiện, thời gian ấy chỉ kịp để Bút vẽ nhỏ kêu lên một tiếng, rất nhanh đã thấy Vô Tự Thiên Thư không gió tự động, một tia sáng vàng hiện lên trực tiếp thu xá lợi Phật tử vào trong sách.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây