“Tiểu nương tử chớ sợ, chúng ta chờ bên ngoài, chờ bên ngoài đi.” Lý đại nhân rặn ra nụ cười khổ.
Đôi mắt to đen nhánh của Khương Tự nhìn về phía Lý Trường Hỉ, thấy gã cùng Mộc Tiêu một đường kinh hồn liên tục, thực sự sợ không nhẹ, cong mắt cười đáp: “Được ạ.”
Lan Tấn và Hách Liên Chẩn đi lên trước dò đường. Tiêu Tích U đi vào đầm lầy thu thập tử khí. Mặc Khí đột ngột đứng lên, bay lên đứng giữa không trung, Linh thức mạnh mẽ lạnh băng quét một vòng khắp tòa cô đảo.
Lan Tấn và Hách Liên Chẩn vào tòa miếu thì bỗng nhiên tiếng đọc kinh văn đột nhiên biến mất, ánh sáng vàng sáng lạn ban đầu cũng chuyển thành một cỗ sát khí.
“Không tốt.” Sắc mặt mọi người đột ngột thay đổi, hóa ra tòa miếu thần thánh trang nghiêm vừa rồi giờ đã biến mất để lộ ra một tòa miếu đất cũ nát đen xì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây