Nguyệt Li nhìn bầu rượu ít đi rất nhiều rượu ngọt nguyệt quế, đáy mắt hiện lên ý cười, nhàn nhạt hỏi: “Có việc vẫn luôn quên không hỏi muội, trên người muội có pháp khí thượng cổ gì không? Vì sao có thể che giấu hơi thở của muội?”
Mặc Khí mở to mắt, thiếu chút nữa quên mất việc này, sau này nếu đi lạc sẽ phiền toái lớn. Trời đất bao la, y phải đi đâu mới tìm được tiểu A Tứ?
Khương Tự hơi sửng sốt, Bút vẽ nhỏ bên hông cũng nín thở lại.
“A Tứ, trước khi tới được núi Đông Li, tuyệt đối không thể để các sư huynh cô biết động phủ tồn tại.” Bút vẽ nhỏ nôn nóng mách nước cho bé: “Đem ấn Sơn Hải trong Vô Tự Thiên Thư cho các sư huynh cô xem, ấn Sơn Hải có thể phong tỏa trời đất, che giấu hơi thở của cô chẳng nói chơi.”
Sự tồn tại của động phủ thật quá kinh người, truyền nhân núi Đông Li cũng có thân phận kinh người không kém. Trước khi đến được núi Đông Li, kể cả có là các sư huynh Khương Tự tín nhiệm nhất cũng không thể nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây