Cố Kỳ Châu thi triển đạo thuật toàn thân, không có ai nhìn gã ta, bao gồm cả một tiêu chí mạng kia của Lang Hoàn, gã ta chỉ trầm thấp mở miệng: “A Tứ……”
Chỉ cần nàng quay đầu lại liếc gã ta một cái thôi, gã ta tất sẽ bảo vệ nàng chu toàn. Từ khi vào bí cảnh Lang Hoàn tới nay, đây chính là câu nói đầu tiên của Cố Kỳ Châu với Khương Tự, cũng là một câu duy nhất.
Cố Kỳ Châu vẫn luôn chờ, chờ Khương Tự rơi vào tuyệt cảnh, chờ nàng chịu quay đầu tha thứ cho gã ta, như thể người đi đường hèn mọn nhìn sa mạc mênh mông hi vọng có kỳ tích xảy ra.
Chung quy kỳ tích vẫn là kỳ tích, không thể cứ muốn thì sẽ xảy ra được.
Ngay khi một đao mạnh nhất của Lang Hoàn Kim Tiên mang theo uy áp cực lớn từ trên trời cao đánh xuống, ngay khi sắc mặt Khương Tự lạnh băng nắm chặt quả hồ lô mang thuật Nhân Quả trong tay, ngay khi Cố Kỳ Châu tung ra Đào Hoa Chi muốn tóm chặt Khương Tự, ngay khi hai mắt mọi người ở đây đều trống rỗng tuyệt vọng chờ chết thì một chiếc lá nguyệt quế xanh biếc như ngọc phá vỡ hư không chắn phía trên đao vàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây