“A Tứ, cô vẽ… vẽ ra con thỏ với hoa mai á!” Giọng Bút vẽ nhỏ phát run, “Cô có thể từ không thành có.”
Khương Tự nhìn thỏ con ghé vào bên chân mình và cây hoa mai cạnh đệm hương bồ, dừng bút lại, khàn khàn nói: “Ta còn chưa vẽ được cha mẹ với sư phụ Đông Li đâu.”
Bức tranh kia có thể biến ra sư phụ, dù chỉ có một sợi tàng thức nhưng lại vuốt đầu bé giống như cha vậy, sư phụ còn gọi bé là tiểu A Tứ, dạy bé cách dùng bút vẽ nhỏ như thế nào nữa. Ngay cả các sư huynh vì linh căn bé bị hủy mà chưa từng dạy bé thuật tu hành.
Chỉ có sư phụ Đông Li dạy bé thuật tu hành thôi.
Bút vẽ nhỏ lắp bắp biện giải: “A Tứ, cha mẹ cô đã sớm vào luân hồi, chủ nhân Đông Li cũng ngã xuống từ lâu, hồn phi phách tán, cô không vẽ ra được cũng là chuyện bình thường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây