Sau khi vào núi, trời đất dần dần tối, Khương Tự tìm một cây cổ thụ vạn năm, ngồi Bút vẽ nhỏ bay lên chạc cây cổ thụ, ở trên cây tạm thời bày chỗ. May mắn duy nhất hiện giờ chính là tiểu động phủ có thể che giấu hơi thở của bé, bé chỉ cần ở được thì sẽ không bị bất cứ kẻ nào phát hiện.
Ở trên cây dọn ổ xong, Khương Tự liền ôm bé cún trực tiếp tiến vào tầng thứ tư động phủ, đi tiên đảo ngoài biển ăn cơm nghỉ ngơi.
Ngay khi Khương Tự vào động phủ, hoa nguyệt nhàn nhạt bao phủ toàn bộ bí cảnh tiên nhân.
Giọng nói lạnh nhạt của chủ nhân Nguyệt phủ vang lên: “Các người ai cho A Tứ pháp khí ẩn giấu hơi thở?”
Rơi xuống các nơi trong bí cảnh, các tu sĩ ngày đầu tiên đã phải trải qua quá các loại nguy cơ để sống sót giờ ngẩng đầu nhìn bầu trời, đột nhiên cảm thấy ánh trăng sáng rõ như sức mạnh cường đại bao phủ thêm một tầng bên ngoài khiến bí cảnh càng thần bí máu tanh hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây