Lọt vào trong tầm mắt chính là một vùng quê hoang vắng, trời đất trống trải, trên bầu trời có một vầng thái dương ảm đạm, trong phạm vi trăm dặm nơi nơi đều chỉ có cỏ hoang cao nửa người che khuất hoàn toàn thân hình lùn lùn của Khương Tự.
Nơi xa truyền đến tiếng tu sĩ chửi rủa do bị ngã xuống.
Khương Tự ngồi xổm xuống, nắm lấy Bút vẽ nhỏ bên hông, nhỏ giọng hỏi: “Chúng ta truyền tống đến nơi nào vậy?”
“Cánh đồng hoang vu.” Bút vẽ nhỏ hiện lên giữa không trung, sau đó nhanh như chớp đã quay về, thở dài nhẹ nhõm một hơi: “May mắn không phải bốn chỗ hung hiểm nhất trong bí cảnh, sau khi Kim Tiên thượng cổ tọa hóa, bí cảnh sẽ sinh ra vô số trân bảo linh hoa linh quả và thượng cổ truyền thừa, cũng sẽ sinh ra bốn chỗ hung hiểm nhất, phân biệt gọi là sát địa, ác địa, hung địa cùng tử địa. Bốn chỗ hung hiểm nhất này có thể do Lang Hoàn Kim Tiên sinh thời thiết trí bẫy, cũng có thể di lão ta từng trải qua hiểm cảnh, tóm lại không có thực lực Kim Tiên, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.”
“A Tứ, cô mau nhìn xem, các sư huynh của cô cách cô rất xa đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây