“Đại sư huynh, bọn huynh không sao chứ?” Lan Tấn ôm tiểu sư muội thơm tho mềm mại vào lòng, xoa đầu nhỏ của bé, nhìn một vòng xem bé có bị thương chỗ nào không.
“Đi một chuyến tới Linh giới, giết một con thú U Minh, không sao.” Nguyệt Li nhàn nhạt nói.
Linh giới? Mọi người hốt luôn, kia chính là nơi đến chư tiên còn không thể nào vào được đấy, Linh giới thế mà lại có thú U Minh luôn?
Mặc Khí ôm cánh tay tìm một gốc đại thụ thô to, nhắm mắt dưỡng thần nghỉ ngơi.
“Hóa ra do thú U Minh quấy phá.” Ánh mắt Úy Hành sâu thẳm: “Thứ nghiệp chướng đáng chết này sau khi chạy ra từ Minh giới vẫn luôn không có tin tức, chẳng ngờ lại trốn đến Linh giới chiếm chỗ làm vua.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây