Điểm thiện ác không đủ, cho dù có linh dịch vạn năm, Khương Tự cũng không có cách nào mở tầng thứ tư động phủ ra.
“Nhanh! Để Thanh Tuyết Ngọc Kỳ Lân xuyên qua không gian, đi ra ngoài tìm cứu binh.”
Khương Tự bóp vảy rồng của Chúc Cửu m, triệu hoán tiểu Chúc Long, Chúc Long lại một chút phản ứng cũng không có.
“Tuyết Đoàn Tử, đi ra ngoài tìm sư huynh!” Khương Tự quăng bé cún trong lòng ra ngoài. Nhóc Kỳ Lân có thể chui ra khỏi Linh giới, cái đuôi nhỏ còn chưa chui hết ra ngoài đã nhanh chóng lộn trở về, thân thể bé nhỏ che phía trước Khương Tự, hướng về phía thú U Minh đáng sợ phát ra tiếng tít gào non nớt của thú Kỳ Lân chưa trưởng thành.
“Thú Kỳ Lân? Chỉ tiếc còn nhỏ, vừa lúc ăn bồi bổ nguyên thần ta.” Thú U Minh nhìn thụy thú trước mặt, nước miếng chảy đầy đất, vươn móng vuốt thật lớn muốn ấn chết thú Kỳ Lân con màu trắng tuyết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây