“Lục sư huynh, Nhị sư huynh.” Khương Tự mang theo thú con Thanh Tuyết Ngọc Kỳ Lân chơi trò trốn tìm vui sướng chạy đến, khuôn mặt nhỏ vì chạy qua chạy lại đỏ bừng lên, bé một đường chạy chậm qua, vừa chạy vừa cười khanh khách: “Chào buổi sớm, Tuyết Đoàn Tử, mau chào các sư huynh đi.”
Thú con Thanh Tuyết Ngọc Kỳ Lân nghiêng đầu nhìn các tu sĩ trẻ tuổi tube sâu không lường được trước mặt, vèo một cái tránh sau tầng tầng lớp lớp váy của Khương Tự, nó chỉ lộ ra mông nhỏ, cái đuôi nhỏ xù xù phía sau không ngừng vung qua vung lại.
Lan Tấn cùng Mặc Khí: “……”
Khương Tự vội vàng bế thú con lên, cười đến mắt trăng non cong lên: “Tuyết Đoàn Tử đừng sợ, các sư huynh đều là tu sĩ tốt đấy.”
Sương phòng lần lượt mở ra, Nguyệt Li và Trọng Hoa bước tới, thấy mọi người đều đứng ở hành lang, tiểu sư muội còn đang ôm một con thú con lông trắng như tuyết, lập tức hỏi: “A Tứ, thú con này của muội từ đâu ra thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây