Khương Tự lộ ra tươi cười xán lạn, lại ôm chặt Lan Tấn, làm nũng nói: “Lục sư huynh, nhìn thấy các huynh thật vui.”
Lan Tấn bị thân mình xinh xinh vừa thơm vừa mềm của bé ôm lấy, tươi cười trong mắt cũng ngăn không nổi, thật là một tiểu sư muội yếu ớt thích cười thích làm nũng.
Trọng Hoa chua lòm thở dài, ai dồ, vẫn yêu Lan Tấn nhất.
Đồng tử màu trà của Mặc Khí màu sắc càng thêm sâu lắng, không nói lấy một lời.
Lan Tấn nhàn nhạt cười nói: “Chúng ta mau rời khỏi đây đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây