Lan Tấn đỡ trán, nhàn nhạt giải thích nói: “Tu sĩ khế ước linh thú phải xem duyên phận, Chúc Long này tuy tuổi nhỏ nhưng cũng là một trong tứ long thượng cổ, hiện giờ chủng tộc trong thiên hạ dần điêu tàn, để nó về tổ địa, lưu lại mầm mống đi.”
Huống hồ nếu Chúc Long xuất hiện ở Vân Mộng Thập Bát Châu chỉ sợ sẽ khiến trời đất rung chuyển. Nếu đem nó vào bí cảnh Lang Hoàn vẫn chưa ổn định lại thành ra mất nhiều hơn được.
“Đáng tiếc, đáng tiếc.” Lý đại nhân vô cùng tiếc hận.
“Không đáng tiếc, huynh xem, người dân nước Để Nhân yêu tự do, tu sĩ cũng thích tự do, tiểu Chúc Long dĩ nhiên cũng muốn tự do, làm bạn bè so với thành tọa kỵ tốt hơn nhiều.” Khương Tự cười khanh khách nói, bé đã thu được biết bao nhiêu của tiểu Chúc Long đấy.
“Tiểu nương tử thông thấu, ha ha ha ha ha. Bảo sao Chúc Long cũng thích tiểu nương tử.” Lý Trường Hỉ nháy mắt thấy thoải mái, ha ha cười rộ lên, cảm giác mình từ khi đi cùng kiếm tu núi Thanh Vụ và Khương gia tiểu nương tử, ngay cả lòng dạ cũng thông triệt hơn nhiều. Gã đã dừng lại ở tu vi tam cảnh trung kỳ lâu rồi, giờ ẩn ẩn buông lỏng, như có dấu hiệu đột phá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây