Khương Tự vỗ vỗ vào tay Tam sư huynh, đứng xuống bom thuyền, lấy hộp ngọc đựng gạo Long Nha từ trong túi bách bảo ra đưa cho tiểu Chúc Long, nói: “Đừng khóc, gạo Long Nha này cho mi, mi đem nó gieo xuống, chờ nó lớn, mi sẽ có gạo Long Nha để ăn rồi.”
Tiểu Chúc Long nghe vậy, suýt nữa không thể tin được lỗ tai mình, gạo… gạo Long Nha? Đồ ăn Long tộc bọn nó thích nhất? Trời ạ! Sao có thể? Gạo Long Nha đã sớm tuyệt tích cơ mà.
Tiểu Chúc Long nhìn người phàm khoác áo hồng nhạt trước mặt, Tự nhiên thấy bé đáng yêu vô địch!
Tiểu Chúc Long ngơ ngác nhìn gạo Long Nha gần như trong suốt trong hộp ngọc, nội tâm không khỏi vui sướng muốn bay lên trời: “Đi, ta mang các ngươi đi tìm Lan Chi Ngọc Thụ, nếu là có gạo Long Nha ăn, ai còn thèm trông một cái cây!! Ta cũng không ngốc!”
Khương Tự lộ ra hai lúm đồng tiền ngọt ngào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây