Hồ Nhất chỉ thiếu nước giơ tay thề.
Lăng Dao vốn dĩ đã lo lắng xóa trí nhớ sẽ khiến Hồ Nhất ngốc hơn, nghe anh ta nói vậy, liền từ bỏ ý định xóa trí nhớ của anh ta, Hồ Nhất là người nhà, cho dù biết cũng chẳng sao.
Xà Vọng Long hừ một tiếng, rất bất mãn với việc Lăng Dao cưng chiều người thường này, nhưng bất mãn thì bất mãn, ai bảo nó không đánh lại Lăng Dao? Chỉ có thể nghe lời.
Hồ Nhất người có thần kinh thô cũng không sợ nữa, anh ta cẩn thận tiến lại gần Lăng Dao, sợ hãi nhìn vật thể trên tay cô, sau đó trở về bản chất lắm mồm: “Chị, chị là thiên sư bắt quỷ sao? Giống như đại sư chuyên siêu độ vong hồn trên TV ấy?”
Hồ Nhất nhớ đến câu trả lời của Lăng Dao lúc anh ta hỏi về lá bùa bình an, liền ủy khuất nói, “Chẳng phải chị nói chị chỉ là viên trưởng vườn thú bình thường sao? Còn nói lá bùa bình an là xin ở chùa Kỳ Minh?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây