Ôn Huyền cầm kiếm trong tay, trực tiếp dùng kiếm Thanh Vi chém khe hở này, tạo thành một con đường, ánh sao trên trời chiếu xuống người Ôn Huyền, khiến khuôn mặt vốn đã rất tuấn tú của anh càng thêm hoàn mỹ.
Lăng Dao có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim mình đập: Thình thịch... thình thịch... thình thịch...
Từng tiếng, từng tiếng một, như tiếng trống trận.
****
Nhịp tim Lăng Dao rất nhanh, nhưng Ôn Huyền bên cạnh lại không phát hiện ra sự khác thường của Lăng Dao, một tay anh cầm kiếm, một tay ôm Lăng Dao, nhân lúc mặt đất phía trên bị kiếm chém ra, anh đã đưa Lăng Dao trở lại mặt đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây