“Tôi sống ở ngoại ô thành phố N, chiều nay tôi tận mắt chứng kiến bầu trời vốn dĩ quang đãng bỗng nhiên u ám trong vòng một phút, sau đó là sấm sét đùng đùng, rất đáng sợ. Tôi nghi ngờ có tu sĩ ở đây độ kiếp. Bằng chứng là sau khi sấm sét kết thúc, có một luồng sáng vàng từ trên trời rơi xuống, tu sĩ kia chắc chắn đã phi thăng rồi.”
“Chủ thớt không đi viết tiểu thuyết thì thật uổng phí, đưa bút cho anh, viết tiếp đi.”
...
Thật ra, chủ thớt này đã đoán đúng một phần sự thật, nhưng không có cư dân mạng nào tin lời anh ta nói. Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, tất cả những sự kiện phi khoa học đều có thể dùng khoa học để giải thích.
Lần này, bão đến cũng đột ngột, mà đi cũng đột ngột, nên mới gây ra nhiều tranh luận như vậy.
Sau khi trở về cơ quan, Trịnh Văn và những người khác liền tăng ca, kiểm soát dư luận trên mạng.
Trách nhiệm của Cục Quản lý Thời gian Đặc biệt phức tạp như vậy đấy, không những phải trực tiếp đối đầu với những thứ “phi khoa học”, mà còn phải xóa bỏ dấu vết, bao gồm cả những suy đoán của cư dân mạng.
Trương Hiểu - đạo sĩ trẻ tuổi - tuy còn nhỏ, trông rất non nớt, nhưng trong lúc tu luyện, anh ta đã học xong chuyên ngành máy tính ở trường đại học, hơn nữa còn tốt nghiệp với thành tích rất cao.
Giáo sư hướng dẫn của anh ta còn tiếc nuối vì Trương Hiểu không tiếp tục học lên cao, khuyên anh ta học thạc sĩ, nhưng lại bị Trương Hiểu đáp trả bằng một câu “Con muốn đi làm đạo sĩ”, khiến vị giáo sư tưởng mình nghe nhầm, hoang mang nhân sinh ở lại trường.
Ngoài việc làm đạo sĩ, trảm yêu trừ ma, thì Trương Hiểu còn phụ trách kiểm soát dư luận trên mạng.
Lúc này, Trương Hiểu đang “múa phím”, dẫn dắt cư dân mạng, giải thích cơn bão lần này chỉ là do biến đổi khí hậu toàn cầu, khiến bão trở nên thất thường.
Nhờ có Trương Hiểu và những người khác dẫn dắt, cư dân mạng cuối cùng cũng không bàn tán về việc có phải có người độ kiếp trong cơn bão này hay không.
Bình luận của cư dân mạng bắt đầu “muôn hình vạn trạng“.
“Tôi thật xui xẻo, đang đi trên đường thì gặp mưa to, ướt sũng cả người. Tôi đặt xe trên Didi, tài xế còn chưa đến, thì mưa đã tạnh.”
“Tôi cũng vậy, mưa đến quá đột ngột, giống như tình yêu...”
“Tôi thì khác, tôi đang ở vườn thú Hồng Sơn. Lúc mưa đến, không những có anh đẹp trai dẫn tôi vào trong nhà, mà còn có khỉ con đáng yêu đến che ô cho tôi. [Ảnh] [Ảnh] [Ảnh]”
Bên dưới là mấy bức ảnh do cư dân mạng này chụp, có ảnh khỉ che “ô” bằng lá cây mà mọi người đã xem, còn có ảnh cô ấy chụp Hồ Nhất, Vân Sơn, Thỏ Tân, Tô Hiến và Vương Vũ Văn.
Ngoài Vương Vũ Văn hơi mập ra, thì những anh chàng khác đều rất đẹp trai.
“Oa, đây là vườn thú thần tiên nào vậy? Ghen tị, ghen tị, ghen tị quá đi.”
“Tiếc là tôi không đến đó.”
Trước khi cơn bão ập đến, vườn thú Hồng Sơn đã lên hot search vì sự náo nhiệt và những con vật thông minh, bây giờ, nhờ có cơn bão, mà vườn thú lại hot trở lại.
Trương Hiểu - đạo sĩ trẻ tuổi đang dẫn dắt dư luận - cũng nhìn thấy những bình luận khen ngợi vườn thú Hồng Sơn.
Nếu là trước khi đến vườn thú Hồng Sơn, chắc chắn anh ta cũng chỉ xem như một hot search bình thường, nhưng anh ta vừa mới từ đó trở về, nên cảm nhận về vườn thú đã hoàn toàn khác.
Có lẽ vì vừa mới được Lăng Dao cứu mạng, nên Trương Hiểu vừa sùng bái, vừa kính nể “đại lão” điệu thấp này, anh ta liền dùng nick phụ like bài đăng khen ngợi vườn thú Hồng Sơn.
Trịnh Văn đang bận rộn xử lý chuyện trăn hóa Giao Long, tuy Giao Long đã bị Lăng Dao thu phục, nhưng anh ta vẫn phải giải quyết một loạt vấn đề sau đó.
Ví dụ như điều tra xem con Giao Long này từ đâu đến, tại sao lại hóa rồng, có phải do ảnh hưởng của linh khí khôi phục hay không. Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là chuyện của Lăng Dao và vườn thú Hồng Sơn.
Nhưng sau khi chứng kiến thực lực của Lăng Dao, anh ta không dám điều tra nhiều, qua một thời gian ngắn tiếp xúc, anh ta đã phát hiện Lăng Dao là người rất có nguyên tắc.
Nhưng cho dù anh ta muốn điều tra, cũng không tra ra được gì, vườn thú của Lăng Dao, từ trên xuống dưới, đều không phải là người đơn giản.
Anh ta đang cầm tài liệu, chuẩn bị viết báo cáo, lúc đi ngang qua Trương Hiểu, vừa lúc nhìn thấy Trương Hiểu đang like bài đăng khen ngợi vườn thú.
Trịnh Văn dừng bước, bỗng nhiên lên tiếng: “Cậu dùng tài khoản chính thức chia sẻ bài đăng này đi.”
Tài khoản chính thức mà Trịnh Văn nói, đương nhiên không phải là tài khoản chính thức của Cục Quản lý Thời gian Đặc biệt, mà là tài khoản của công ty bọn họ.
Cục Quản lý Thời gian Đặc biệt đương nhiên không thể công khai xưng hô như vậy, đối ngoại, nó là một công ty kinh doanh, tên là Viễn Hồng.
Tuy không thể so sánh với công ty Trường Lạc của nhà họ Ôn, nhưng cũng là một trong những công ty hàng đầu trong nước.
Tài khoản chính thức mà Trịnh Văn nói chính là tài khoản của công ty Viễn Hồng.
Trước đó, Trịnh Văn đã mang La Bàn - vật mà Lăng Dao tùy tiện đưa cho - về đưa cho sư thúc Quan Tinh. Quan Tinh vốn dĩ đã có thiên phú về bói toán, sau khi có La Bàn, càng như hổ mọc thêm cánh.
Được lợi lớn từ Lăng Dao như vậy, Trịnh Văn đương nhiên sẽ không vô ơn, một mặt, anh ta nhanh chóng hoàn tất thủ tục cho Lăng Dao, mặt khác, anh ta cũng suy nghĩ xem nên báo đáp cô như thế nào.