Từ Tu Chân Giới Quay Về Tôi Mở Một Vườn Thú

Chương 11:

Chương Trước Chương Tiếp

Tuy sư phụ không nói gì, nhưng có lẽ lúc đó sư phụ cứu cô chỉ là tiện tay.

Là một người thường, Lăng Dao nào dám ở lại nơi nguy hiểm như vậy, vì thế liền lẽo đẽo theo sau người lúc đó còn chưa phải là sư phụ của cô - Thanh Vi.

Sư phụ cô cũng không biết nghĩ gì, rõ ràng chỉ cần kiếm cớ rời đi là có thể bỏ rơi cô, nhưng lại luôn cho phép cô đi theo.

Lăng Dao cứ như vậy lẽo đẽo theo sau sư phụ, cho đến khi sư phụ nhận cô làm đồ đệ.

Tin tức Thanh Vi thu nhận đồ đệ đương nhiên khiến cả Tu Chân giới chấn động, sư phụ luôn độc lai độc vãng, không có bạn bè thân thiết, Lăng Dao là đồ đệ đầu tiên, cũng có thể là duy nhất, sao có thể không gây chú ý?

Thậm chí còn có kẻ sau lưng đồn đại, Lăng Dao chỉ là một người thường, không biết dùng thủ đoạn gì mà khiến Thanh Vi thu nhận cô làm đồ đệ.

Nhưng Lăng Dao rất có bản lĩnh, tốc độ tu luyện cực nhanh, rất nhanh đã khiến những kẻ sau lưng nói xấu cô phải câm nín, nhất là vị thiếu chủ Thiên Cơ Tông kia, không ít lần bị Trọng Kiếm của cô chém cho tơi tả.

Sau đó, những lời đồn đại trong Tu Chân giới dần dần biến mất, thay vào đó là những lời khen ngợi Thanh Vi có mắt nhìn, nhìn ra được thiên phú của Lăng Dao.

Lăng Dao thở dài, cảm thấy có chút nhớ sư phụ. Ngay lúc cô đang miên man suy nghĩ, bỗng cảm thấy Tiểu Kim Xà bên cạnh gối cựa quậy.

Lăng Dao quay đầu lại, nhìn thấy Tiểu Kim Xà đang cuộn tròn trên gối, ngẩng đầu nhìn mình, không biết tại sao, cô lại cảm thấy trong mắt Tiểu Kim Xà là vẻ kinh ngạc và nghi hoặc, Lăng Dao cho rằng mình nhìn nhầm rồi, hôm qua cô đã kiểm tra kỹ, con rắn này không hề thành tinh, lẽ ra không thể nào có biểu cảm phức tạp như vậy.

Lăng Dao mỉm cười, đưa tay bế Tiểu Kim Xà lên, nâng niu trong lòng bàn tay. Có lẽ vì vừa mới nhớ đến chuyện ở Tu Chân giới, khơi dậy tâm trạng hoài niệm, Lăng Dao cúi đầu, hôn lên đầu Tiểu Kim Xà: “Dậy thôi nào.”

Nói xong, Lăng Dao liền đứng dậy, dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị ra ngoài, cô không nhìn thấy Tiểu Kim Xà vừa bị cô hôn, cả người cứng đờ, nằm im trên giường.

****

Lăng Dao vừa thu dọn xong, đã nghe thấy tiếng vẹt la hét ầm ĩ bên ngoài, cô tò mò bế Tiểu Kim Xà trên giường đặt lên vai, chậm rãi bước ra khỏi phòng.

Cơ thể Tiểu Kim Xà lại cứng đờ.

Ra khỏi phòng, Lăng Dao mới phát hiện con vẹt đang bay lượn bên cạnh khỉ đầu đàn, chỉ huy nó cho các loài động vật khác ăn. Khỉ đầu đàn ngoan ngoãn cầm linh quả và linh thú nhục mà Lăng Dao đưa cho ngày hôm qua, lần lượt phân phát cho từng con vật trong vườn thú.

Những con vật trong chuồng đều mong chờ khỉ đầu đàn đến, sau bữa ăn ngày hôm qua, chúng đã biết được mùi vị thơm ngon của những món ăn này.

Con hổ đã thành tinh, nên không giống như những con vật khác, biểu hiện nôn nóng ra mặt, có lẽ cũng là vì hiện tại trong vườn thú chỉ có một mình nó là động vật ăn thịt, nhưng nó vẫn luôn nhìn chằm chằm vào miếng thịt trong tay khỉ đầu đàn. Lúc khỉ đầu đàn đưa thịt đến, nó lập tức há miệng cắn lấy, ăn ngấu nghiến.

Con vẹt lắm chuyện, liền giễu cợt con hổ.

Con hổ còn chưa kịp nuốt miếng thịt trong miệng đã giơ móng vuốt về phía con vẹt, con vẹt này dù sao cũng tu luyện nhiều năm như vậy, chẳng sợ con hổ chút nào, vẫn tiếp tục trêu chọc, hoàn toàn quên mất lúc mình ăn linh quả cũng chẳng khác gì.

Là thủ lĩnh của cả bầy, khỉ đầu đàn không tham gia vào cuộc đấu khẩu giữa con vẹt và con hổ, vẫn chăm chỉ cho các con vật khác ăn.

Nhìn bọn chúng, Lăng Dao không khỏi mỉm cười.

Tiểu Kim Xà vẫn luôn nằm im trên vai cô bỗng nhiên giật mình, một lúc sau mới phản ứng lại, giả vờ bình thường, cuộn tròn trên vai Lăng Dao, cơ thể không còn cứng đờ như lúc nãy nữa.

Con vẹt cũng phát hiện ra Lăng Dao đã thức dậy, liền không cãi nhau với con hổ nữa, dù sao cũng chỉ có một mình nó líu lo, con hổ không biết nói, cãi nhau với nó cũng chán. Chi bằng lấy lòng lão đại còn vui hơn, biết đâu lão đại vui vẻ lại thưởng cho nó thêm một viên linh thạch.

Con vẹt bay vòng quanh Lăng Dao: “Lão đại, lão đại, hôm nay có việc gì để tôi làm giúp không?”

Lăng Dao nhìn thân hình nhỏ bé của con vẹt, không nói gì.

Dường như cảm nhận được Lăng Dao không hài lòng thân hình nhỏ bé của mình, con vẹt bất mãn nói: “Đừng nhìn tôi nhỏ con như vậy, tôi có thể làm rất nhiều việc...”

Lời còn chưa dứt, con vẹt đã nhìn thấy Tiểu Kim Xà đang uể oải cuộn tròn trên vai Lăng Dao, Tiểu Kim Xà rúc vào người Lăng Dao, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể chạm vào cổ cô, có thể nói là vô cùng thân mật.

Con vẹt lập tức xù lông, mấy cọng lông vũ trên cánh dựng đứng lên: “Sao cô lại có thêm động vật khác, chẳng lẽ tôi không phải là cục cưng đáng yêu nhất của cô sao?”

Không ngờ sau khi quen thân, con vẹt này lại có tính cách như vậy, Lăng Dao bất đắc dĩ xoa đầu nó, con vẹt vỗ cánh về phía Tiểu Kim Xà một lúc rồi mới hài lòng.

Khác hẳn với dáng vẻ bám người Lăng Dao ngày hôm qua, lúc này, đối mặt với sự khiêu khích của con vẹt, Tiểu Kim Xà vẫn bình tĩnh cuộn tròn trên vai Lăng Dao, không nhúc nhích, toát ra khí chất “lười so đo với con vẹt“.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️