Huyền Chân lắc đầu: “Đạo hữu nói quá lời. Tiểu đồ của lão phu đã được đạo hữu giúp đỡ nhiều lần, thực sự không thể đền đáp. Đạo hữu có gì thắc mắc cứ việc nói, lão hủ nhất định sẽ biết gì đều nói hết không giấu diếm!”
“Vậy thì...”
Tiêu Miểu đứng bên cạnh, quan sát hai người, trong lòng kinh ngạc. Sống chung nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy Trận lão lịch thiệp như vậy, hoàn toàn khác với hình ảnh lão già mồm mép chua ngoa trước đây.
Quả nhiên, không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài. Đối với vị Thạch Pháp Vương này, Trận lão dường như rất kính trọng.
“Nếu đạo hữu nói vậy, bần đạo xin mạo muội.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây