“Hư Không Kính?”
Diệp Tiểu Phàm hơi ngạc nhiên, liền lấy ra một chiếc gương cổ: “Đây ạ.”
Người đàn ông trung niên không nói gì, phẩy tay áo một cái, liền lấy chiếc gương cổ vào tay.
Cổ kính đã bị rỉ sét loang lổ, chuyển thành màu đồng xanh, mặt kính chi chít vết nứt, như có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.
Người đàn ông trung niên vuốt ve cổ kính, rồi nhìn Diệp Tiểu Phàm: “Biết tại sao ta chỉ cho ngươi gọi ta là lão sư không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây