“Hắc Thủy Hà Thần?”
Hứa Dương nghe vậy, vẫn chưa tỏ thái độ, chỉ nói: “Làm sao thành?”
“Cùng ta cùng nhau thăm dò Thần Phủ, ai tìm ra Hắc Thủy thần ấn, người đó liền có thể trở thành Hắc Thủy Hà Thần!”
Cự Miết nhìn qua hắn, tinh thần truyền âm nói: “Với tu vi của chúng ta hiện tại, chắc chắn có thể ngăn cản ý chí tinh thần bên trong Hắc Thủy, chỉ cần không lún xuống quá lâu, như vậy sẽ không có nguy hiểm, chúng ta liên thủ, cùng một chỗ thăm dò, tìm tới vị trí Thần Phủ, Hắc Thủy thần ấn đang ở trong đó.”
“Chỉ cần luyện hóa Hắc Thủy thần ấn, vậy là có thể trở thành Thủy Hà Thần mới Hắc, nếu như ta tìm được trước, vậy sau khi ta trở thành Hà Thần, có thể phong ngươi làm Thanh Ngư tướng quân, ngươi ta cùng hưởng linh khí của Thần Phủ.”
“Trái lại, nếu như ngươi tìm được thần ấn trước, trở thành Hà Thần, vậy ta hi vọng ngươi nễ tình ta nói cho ngươi những chuyện này, không xua đuổi ta, ta có thể làm Quy thừa tướng cho ngươi, như thế nào?”
Cự Miết nhìn qua Hứa Dương, chờ câu trả lời của hắn.
“...”
Hứa Dương trầm mặc, lập tức đáp lại: “Có thể!”
“Rất tốt!”
Cự Miết gật đầu, nụ cười hiện lên trên khuôn mặt rùa già nua: “Vậy thì tới đi, ta đã có chút nóng lòng.”
Nói xong, nó ầm ầm chống lên thân thể, lật một tảng đá lớn dưới đáy nước: “Đây là bản đồ những khu vực ta đã thăm dò trong những năm qua, sau đó chúng ta sẽ đi theo bản đồ này để khám phá...”
Hứa Dương không nói nhiều, bơi đến và nhìn vào bản đồ.
Ngay lúc này...
“Ngang!!!”
Cự Miết gầm lên một tiếng, mắt sáng quắc, từng đợt sóng cuộn trào, lao thẳng về phía Hứa Dương.
Cự Miết ra tay đột ngột, tung ra ba đòn sát thủ liên tiếp.
Ba đòn này là gì?
Thứ nhất là tiếng rít gào chứa đựng thần ý, tấn công tinh thần đối thủ.
Thứ hai là dòng nước cuồn cuộn, mang theo sức nặng ngàn cân, chính là năng lực khống thủy bẩm sinh của Huyền Quy.
Thứ ba là miệng lớn như rồng, với những chiếc răng Thiết Xỉ Cương Nha sắc nhọn, thể hiện sức mạnh cường hãn của Huyền Quy.
Ba đòn tấn công bất ngờ, không cho đối thủ có cơ hội phản đòn.
Có thể thấy được Cự Miết ra tay hung ác và tàn độc như thế nào!
Nhưng mà...
“Cạch! ! !”
Miệng lớn của Cự Miết cắn xuống, Thiết Xỉ Cương Nha va vào lớp vảy Thanh Ngọc, tạo ra tia lửa bắn tóe, vỡ vụn một số vảy cá và để lại dấu vết.
Tuy nhiên, đó chỉ là những vết xước nhỏ.
Lớp vảy Thanh Ngọc vẫn còn nguyên vẹn!
Cự Miết vô cùng bất ngờ.
Năm đại bá chủ trong Khu Thâm Thủy đều có những điểm độc đáo riêng. Huyền Xà có nọc độc chết người, Man Long có khả năng khống chế điện, không ai có thể cản phá.
Còn Cự Miết, ngoài khả năng khống nước bẩm sinh, còn có sức mạnh vô song. Bất kỳ thứ gì bị Thiết Xỉ Cương Nha cắn vào đều không thể sống sót, ngay cả lớp giáp cứng của Tôm Hùm Vương cũng không chịu nổi một cú cắn của nó.
Nhưng giờ đây...
Cự Miết hoảng hốt, theo bản năng muốn rút lui.
Nhưng đã quá muộn!
Nó đã dồn hết sức vào cú cắn này, làm sao có thể rút lui dễ dàng?
Ngay lúc Cự Miết chưa kịp cử động, kim quang lóe lên, điện lưu bùng nổ...
“Đôm đốp đôm đốp! ! !”
Thanh Ngư bất động, quang hoa bắn tung toé, lớp vảy Thanh Ngọc trở nên trong suốt, lộ ra ánh sáng điện bên trong.
Kim quang lan tỏa, điện lưu bùng nổ, xông vào miệng Cự Miết, tàn phá lưỡi và miệng nó, như một tia sét đánh vào miệng, nổ tung môi lưỡi.
“Ùng ục ục! ! !”
Cự Miết run rẩy dữ dội, thân hình như ngọn núi rung chuyển. Miệng lưỡi nó bị luồng điện kinh hoàng thiêu đốt, tan nát thành tro bụi, chỉ còn lại một mảng đen cháy xém.
Uy lực của sấm sét quả thật khủng bố!
Dù là thân thể cường hãn của Huyền Quy cũng không thể chịu nổi.
Nếu là yêu thú khác, chỉ sợ đã sớm biến thành than đen dưới luồng điện như vậy.
Chỉ có Huyền Quy, một yêu thú cấp vượt qua “yêu vật”, sánh ngang với võ giả Ngưng Thần, mới có thể chịu đựng được cú điện giật này.
Tuy chưa c·hết, nhưng Cự Miết cũng b·ị t·hương cực nặng. Nó rên rỉ một tiếng, há miệng phun ra Thanh Ngư, đồng thời lui về phía sau.
Nhưng Hứa Dương nào chịu buông tha, thân đuôi vung lên, quay đầu lại, há miệng phun ra một đạo U Minh độc tiễn.
“Ùng ục ục!”
Cự Miết đã có phòng bị. Nó thúc giục thần ý, nước tự động ngưng tụ thành một bức tường nước trước mặt.
U Minh độc tiễn, tuy gọi là độc tiễn, nhưng thực chất chỉ là Hứa Dương tập trung độc dịch vào cơ bắp, nén thành hình rồi bắn ra. Nó không phải là pháp thuật hay thần thông, chỉ có tác dụng gây tổn thương bằng độc tố, chứ không có khả năng xuyên thủng.
Vì vậy, khi va vào bức tường nước, U Minh độc tiễn trực tiếp vỡ nát, hóa thành độc dịch tứ tán.
Ngay lập tức, dòng nước lại chuyển động, bao lấy độc dịch, tạo thành một mũi tên nước, lao thẳng về phía Hứa Dương.
Đây mới thực sự là “thủy tiễn” chi pháp!
Mũi tên nước lao đến, Hứa Dương muốn né tránh.
Nhưng không ngờ, Cự Miết thúc giục thần ý, khiến nước xung quanh chảy nhanh, tạo ra một áp lực như núi đè lên người Hứa Dương.