Không biết đã qua bao lâu, Trảm Hồng Khúc dần lấy lại tinh thần, ánh mắt trở nên sáng rõ.
“Đây là Kiếm ý gì vậy? Ta chưa từng thấy qua bao giờ?”
“Chỉ là một Kiếm ý nhỏ không mấy tiếng tăm, nói ra Sư tỷ cũng không biết đâu, ta không muốn nói nhiều.” Lục Bắc tùy tiện đáp lại một câu.
“Còn gì nữa không?”
“Trảm sư tỷ có ý gì đây…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây