Tôn Ngộ Không xúc động đến cực điểm, thành tâm quỳ lạy: “Phật Tổ từ bi.”
“Trở về đi, ngươi nhớ kỹ bài học hôm nay, sau này đừng có mà làm bậy nữa. Người ngoài còn có người, trời ngoài còn có trời, nếu sau này lại gây ra chuyện lớn, thì ngay cả Bần tăng cũng không bảo vệ nổi ngươi.” Giọng nói của Cổ Tông Trần dần phai nhạt, cả người cũng biến mất trong không khí.
Thanh Khâu Cung lần này gặp nạn cũng đơn giản thôi, cây này ta trồng, đường này ta mở, muốn qua đường này thì phải để lại tiền mua đường.
Vì đây là chuyện của bọn cướp hay quan lại, hay là chuyện của vị quan lớn nhất tam giới, nên số tiền này chỉ có thể đưa.
Tìm người cũng chẳng ích gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây