“Cái mấy câu ngươi vừa nói có vẻ hơi gượng gạo, không bằng mấy ông quan văn trong triều đình, chắc là bình thường ngươi ít tập luyện. Sau này phải học hỏi thêm, luyện tập nhiều vào, lần sau ta kiểm tra ngươi, đừng có mà lúng túng như hôm nay nữa.”
“Thần… ngu dốt, không xứng với ân sủng của bệ hạ.”
Sắc mặt Lý Tĩnh đỏ bừng, làm thần tử mà ngay cả nịnh bợ cũng không biết, thật là bất trung.
“Được rồi được rồi, chỉ là lời đùa thôi mà, ngươi là Võ tướng, có Công huân hiển hách mới là điều quan trọng, đừng có học mấy ông Văn nhân mà nịnh bợ tâng bốc.” Lục Bắc cười ha ha.
Đang vui vẻ, hắn bỗng nhận ra có điều không ổn, ngẩng đầu nhìn lên trời. Thấy một Nữ tiên với đôi mắt đỏ ngầu, đang giận dữ nhìn chằm chằm vào mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây