“Tạ ơn Bệ hạ, tạ ơn Bệ hạ.”
Người ta thường nói, ở bên vua như ở bên hổ, trong đầu Hoàng đế đang nghĩ gì, ai mà đoán được. Trước đây, Phí Trọng đã cảm thấy điều này rất có lý, giờ đây càng thêm chắc chắn.
Hắn ngồi thẳng lưng, vội vàng đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, thầm nghĩ: “Đại vương mới khỏi bệnh, tâm trạng thất thường, lát nữa tốt nhất nên nói ít thôi.”
“Ai khanh, nghe nói ngươi có một Nữ nhi, vẫn chưa xuất giá, đúng không?”
“Bệ hạ, Bệ hạ, Bệ hạ… Bệ hạ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây