“Chán chết đi được.”
Mạc Thất Tu không hiểu nổi, nhưng cũng không nói gì thêm, hắn lấy ra một viên ngọc mà Tông chủ đưa cho: “Tổ sư muốn gặp ngươi, làm sao có thể không đi?”
Mạc Vũ Nguyên thần mơ màng, vỗ vỗ cái mông trong lòng ngực, chờ Hoàng Tiêu tỉnh táo lại, hắn tức giận bước vào Tĩnh thất: “Làm ồn cái gì mà ồn, mới có mấy canh giờ mà, có thấy ta đang ân ái với Ái phi không?”
“Lại tính kế à?”
Kỵ Ly Kinh khẽ cười, vung tay chỉ về phía sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây