“Ngươi đâu phải người, nói gì mà Quá đáng chứ.”
Lục Bắc vẫy tay, tỏ vẻ khó xử: “Là ngươi đưa quá nhanh, Bản Tọa còn chưa nói hết yêu cầu, nhưng bây giờ nói cũng không muộn. Bản Tọa chịu chút thiệt thòi cũng không trách ngươi đâu. Nói thật đi, trong bí cảnh ngươi đã thấy Bảo bối gì, huyết mạch chi nguyên của Chu Tước, pháp bảo trên người thì mau giao hết ra đây.”
“Vậy ngươi không bằng giết ta đi.”“Sao, nghĩ Bản Tọa không dám?”
Sau một lúc im lặng, Chu Tước đứng bên cạnh, thở hổn hển, hai mắt đỏ ngầu, toàn thân tỏa ra sát khí, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ như muốn phát điên.
Nói ngắn gọn là hắn đang tức giận không kiểm soát được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây