“Ngươi định xử lý Lục Tây thế nào, có cần giết hắn ngay bây giờ không?” Lục Đông nhướn mày hỏi.
“Giữ hắn lại đi, thằng này cũng khá thú vị, nửa đời sau của ta chỉ trông cậy vào hắn để cười thôi.” Lục Bắc vừa nói vừa cười rộ lên.
“Nhưng hắn chẳng có chút nguy hiểm nào với Lục Nam, Lục Nam nghiền chết hắn còn dễ hơn nghiền chết một con kiến.”
“Không sao, hắn cũng chẳng đe dọa gì chúng ta.”
“Chẳng chắc đâu, hắn có thể khiến chúng ta cười chết mất.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây